字1 字21 字41 字61 字81 字101 成语1 成语21 成语41 成语61 成语81 成语101 词语1 词语101 词语201 词语301 词语401 词语501 词语601 单词1 单词21 单词41 单词61 单词81 单词101 诗词1 诗词101 诗词201 诗词301 诗词401 诗词501 诗词601 诗人1 诗人21 诗人41 诗人61 诗人81 诗人101 名句1 名句21 名句41 名句61 名句81 名句101 近反义词1 近反义词21 近反义词41 近反义词61 近反义词81 近反义词101 造句1 造句101 造句201 造句301 造句401 造句501 造句601 字笔顺1 字笔顺21 字笔顺41 字笔顺61 字笔顺81 字笔顺101 歇后语1 谜语1 谜语11 谜语21 文言文1 文言文2 文言文3 百家姓1 百家姓2 百家姓3
你好!欢迎来到学习娃,一起开启学习通关之路。
广告位
学习娃查询工具诗词 王迈 简同年刁时中俊卿诗并序
古诗
古诗大全

生字速查 部首拼音查字

王迈

王迈   wáng mài

宋代诗人收录作品:591首

王迈(1184~1248),南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。

  • 本    名

    王迈

  • 所处时代

    宋代

  • 出生地

    福建省仙游县

  • 去世时间

    1248

  • 主要作品

    《水调歌头》《沁园春》《贺新郎》《贺新郎》《贺新郎》等

简同年刁时中俊卿诗并序

朝代:宋代 作者:王迈 复制全文
jūn lǎo nóng shī sān tài
jūn fāng wèi shí yōu mín zhēn kěn
zhí zhū xiàn guān yán yán hóng guàn
xiàn guān shàn wén jiā qiào chì
jūn xiào zhī shū kàng shǐ zhí
páng guān zhēng shé shì yǒng
jīn jūn guān fàn niàn guó
mín wéi guó běn gēn péi zhí
biān shì yīn fán qiě
yíng jiān èr qiān jiū gōng shù bǎi
yìng shāo chì yáo gāo gǎng shí
shān cǎn qīng xīng dài chì
léi zhě chēng jiān zhě cài
qiáo cuì dòng tiān chóu bān jīng mài
tāo yīng sǔn jué
jiāo tàn lùn jīn měi shí jiā
liáng zhú wéi měi zhàng měi yíng chǐ
jūn xīn yǒu yíng shuí niàn mín shì
bǎo xiān shuí mǐn mín jiān shí
zhōu jiā fèi tǎng cáng kōng chǔ
jiān yǒu xiǎo rén páng xiàn shēng cái
shuài jīn gōng huáng yuàn wén huà
xià lǎo duō qiū hàn shì zhì
yuàn jūn zài xīn duān chóu
cài rén rén shì shú féi
zhù shì shǎo kuān shū nóng
zhì gōng yòng
yóu yǒu míng míng shī
jūn yán suī sǒng yǒng shuài jìng suō
tóng nián xiōng wáng shì tóng xiū
xiāng biàn zhēng xiāng qíng
yán tài gàng yǒu jūn qián
rén nán shòu rén
guī jūn guò jūn biān shī
miàn jiē xiāng qīng suǒ
  • 古诗简介
  • 翻译
【注释】:原序:

时中吾诤友也。未第时作“老农行”以讽其长官,言词甚苫。今为绥宁簿,被邹帅檄,来董虎营二千间之

役;诸邑疲於应命,民间悴於科募。一日禀帅,又欲任浮屠宫宇之责,帅以小缓谢之。余退而作诗,即以

所讽令者讽之。

 

【注释】:原序:
时中吾诤友也。未第时作“老农行”以讽其长官,言词甚苫。今为绥宁簿,被邹帅檄,来董虎营二千间之
役;诸邑疲於应命,民间悴於科募。一日禀帅,又欲任浮屠宫宇之责,帅以小缓谢之。余退而作诗,即以
所讽令者讽之。

Top